Mạnh Phi Kham vốn nổi tiếng giảo hoạt, biết không phải đối thủ của Sầm Già Nam nên luôn tránh đối đầu trực tiếp. Sầm Già Nam tiến, hắn lui; hắn tận dụng địa thế hiểm trở nơi sa mạc để đánh du kích, thi thoảng tập kích bất ngờ, từng bước làm tiêu hao binh lực đối phương.
Đại Vũ là đại bản doanh của hắn—nơi đó, hắn chiếm lấy tài sản của dân, thiếu binh thì bắt nam đinh sung quân, thiếu lương thì cướp bóc khắp nơi. Ngược lại, Sầm Già Nam là khách đánh trận trên đất người, không ai tiếp viện, chiến tuyến càng kéo càng dài, binh lực càng mỏng.
Trận đánh đêm nay—nếu không thắng, thì e là không còn cơ hội xoay chuyển cục diện.
Ánh trăng nhợt nhạt vắt ngang trời, phản chiếu lên lưỡi đao lạnh lẽo. Sầm Già Nam dẫn theo một đội tinh binh, lặng lẽ áp sát doanh trại Mạnh gia.
Đôi bên đã giao chiến suốt nhiều ngày, chiến trường trải đầy xương trắng, giáo mác gãy vụn lẫn trong cát vàng.
Binh sĩ sắc mặt ngưng trọng—kéo dài càng lâu, thương vong càng nhiều.
Quân sư thấp giọng: “Doanh trại Mạnh Phi Kham có mười gian lều, chia làm ba đội tuần đêm. Nhưng đêm nay hắn ở lều nào thì không ai rõ—đó là điểm khó nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT