Một tiếng “Bảo Nhi” trầm thấp ấy vang lên như sóng âm luẩn quẩn bên tai nàng, cuối cùng len lỏi xuyên qua màng nhĩ, khiến ngực nàng như rung lên, chân tay mềm nhũn. Nàng vội vàng đưa tay bịt miệng Sầm Già Nam lại, đầu ngón tay áp lên đôi môi khô ấm của hắn.
“Cái tên đó là nương ta gọi!” – Đàm Bảo Lộ cuống quýt nói.
“Nương nàng gọi được, chẳng lẽ phu quân lại không được gọi?” – Sầm Già Nam bị nàng che miệng, chỉ còn lộ đôi mắt. Một bên bịt bởi dải băng đen, bên còn lại là đồng tử nâu nhạt, ánh lên nét cười trêu chọc.
Đàm Bảo Lộ bị hắn chọc cho hết cách, lắp bắp:
“Nói chung… nói chung là không được!”
“Nếu ta cứ muốn gọi, nàng định làm khó ta sao? Bảo Nhi…” – Sầm Già Nam đột ngột tiến lên một bước.
Sau lưng nàng là bức bình phong lụa thêu sơn thủy, qua bên kia là một chiếc ghế nằm Quý phi gỗ đỏ gần cửa sổ. Đàm Bảo Lộ vừa lùi, liền va vào bình phong. Sầm Già Nam không đợi nàng phản ứng, liền bế nàng bổng lên, xoay người đè xuống sập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT