Trân châu giúp Đàm Bảo Lộ nhổ lông gà rừng, rồi cùng nhau chặt thành miếng vuông vắn.
Sầm Già Nam ngày nào trước khi ra ngoài cũng chuẩn bị sẵn củi lửa cho nàng. Củi hắn chẻ mấy hôm trước vẫn còn, vừa hay dùng để đun nấu. Thầy lang kê mấy vị thuốc bắc có cả hoàng kỳ ăn được, Đàm Bảo Lộ liền lấy ra một ít. Nàng dùng nồi đất đựng thịt gà, thêm vài cái nấm hương và chút thảo dược, đặt lên bếp ninh nhỏ lửa.
“Đậy nắp lại kệ nó, hai tiếng nữa là ăn được!” Trân châu chống nạnh, vẻ mặt đầy tự hào, “Ôi, sao mà nhanh hết vậy! Ta phải về nhanh thôi. A Lộ, mai ta lại qua tìm tỷ, nhớ chuyện của ta đó nha!”
Đàm Bảo Lộ đáp: “Ừ!”
Tiễn Trân châu xong, Đàm Bảo Lộ lúc này mới nhớ đến đứa bé tên "Giáp" tối qua.
Đứa bé đó nửa đêm mưa gió giúp nàng tìm thầy thuốc, không biết có bị ướt hết không, có quần áo khô để thay không, có bị ốm không nữa.
Hôm qua đứa bé ngồi xổm ở cổng nhà họ như con chó nhỏ lạc, khuyên thế nào cũng không chịu đi. Vậy mà hôm nay Đàm Bảo Lộ đi quanh sân mấy vòng, đến một sợi tóc của nó cũng không thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT