Vừa nghe thấy thanh âm của Hách Đông Diên, phản ứng đầu tiên của Đàm Bảo Lộ chính là… trốn. Thế nhưng trong khoang thuyền lại chẳng có chỗ nào có thể ẩn thân, nàng đành co người một cái, chui tọt xuống dưới án kỷ.
Chờ đến khi trốn yên rồi mới ngẩng đầu lên, lúc này nàng mới nhận ra vị trí mình đang nấp… thật sự không thể nào tồi tệ hơn được nữa —— hai chân của Sầm Già Nam liền ở ngay trước mắt nàng.
Ngày thường dáng ngồi của hắn vẫn luôn đoan chính như tùng, nhưng dù sao cũng là nam nhân, ngồi xuống thì tất sẽ không khép chân lại hoàn toàn, mà tách ra đôi chút. Áo trong màu trắng của hắn cũng hơi rộng mở, để lộ phần eo thon gầy nhưng rắn rỏi, cả phần bụng phẳng và đầy sức mạnh. Vai khoác băng gạc trắng, buông thõng một bên, nửa thân dưới là chiếc quần đen cùng đôi quan ủng cùng màu, sạch sẽ không nhiễm bụi trần. Hơi thở riêng biệt của hắn lúc này càng rõ ràng hơn bao giờ hết.
Sầm Già Nam hiển nhiên không hề dự liệu nàng sẽ làm ra chuyện như vậy, cúi đầu nhìn xuống, sắc mặt thoáng sững sờ.
Đàm Bảo Lộ chỉ thấy mặt mình như bốc cháy, đỏ bừng tới mức tưởng chừng sắp nhỏ máu, vội vã định chui ra khỏi gầm án.
Đúng lúc này, cửa khoang đã bị Hách Đông Diên đẩy ra, vừa bước vào vừa cao giọng:
— “Sầm ái khanh à, nghe nói ngươi bị thương!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play