Dưới mái hiên thư phòng, mấy chiếc đèn cung đình màu đỏ lay động theo gió. Ánh đèn dầu chập chờn, từng vệt sáng vàng nhạt lướt qua bóng dáng Đàm Bảo Lộ, tựa như phủ lên nàng một tầng sương mờ ảo, mông lung mà mê hoặc.
Nàng khẽ rũ mi, đứng yên lặng dưới ánh đèn. Ánh sáng chiếu lên gò má tinh tế, lúc thì lướt qua cằm trắng nõn yêu kiều, khi lại khắc họa sống mũi thanh tú, lúc dừng trên đôi môi mềm như cánh hoa đào.
Sầm Già Nam cảm thấy cổ họng khô khốc, như có bông vải chặn ngang, nuốt chẳng trôi, nghẹn chẳng xuống, khó chịu vô cùng. Hắn cố lấy lại bình tĩnh, thu ánh mắt về, siết chặt quyển sách trong tay, trầm giọng nói:
“Bổn vương đã nói rồi, nàng không cần làm những chuyện không muốn làm.”
Giọng điệu lạnh lùng, không chút cảm xúc. Đàm Bảo Lộ tưởng hắn đang giận, vội vàng ngẩng đầu.
Ánh đèn vừa vặn phản chiếu vào đôi mắt nàng—đôi mắt diễm lệ tựa nước mùa thu, long lanh như sóng hồ khẽ lay động trong gió.
“Nhưng… nhưng đây không phải là chuyện không muốn làm. Ta… ta muốn múa vì điện hạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT