Đàm Bảo Lộ vội vã chạy ra tiền viện, sân viện rộn ràng tiếng cười nói, thỉnh thoảng lại có tiếng cười khúc khích của các cô nương. Đàm Ngụy, đại phu nhân và nhị phu nhân đều đang ngồi trong đình hóng gió. Đàm Phù và Đàm Mạt vây quanh Đàm Du, xem những món quà huynh trưởng mang từ Đại Vũ về.
Đàm Phù vừa lục lọi đống đồ Đàm Du mang về, vừa hỏi: "Cái này là gì? Cái kia là gì?"
Đàm Du cười giải thích từng món: "Thứ muội vừa cầm là đá Hạ Lan, khai thác từ mỏ đá trên núi, chất đá dày dặn, cứng mà không giòn, màu tím tự nhiên... Còn cái này là hắc nham..."
"Hứ, hóa ra là đá à, vậy thôi, ta không cần. Cái này thì sao? Ta muốn cái này!" Đàm Phù ném cục đá sang một bên, lại với lấy những món đồ lấp lánh khác.
Đàm Du là huynh trưởng tốt, luôn chiều chuộng các em gái, Đàm Phù như vậy anh cũng không giận, ngược lại cười lấy thêm nhiều món đồ lạ từ trong hành lý ra, dỗ cho hai em gái vui vẻ: "Vậy muội xem cái này thì sao?"
"Oa! Cái này đẹp quá, là phấn trang điểm, còn có nước hoa nữa."
Lần này Đàm Du về, Đàm Ngụy và đại phu nhân cũng rất vui. Đại phu nhân nói: "Du nhi, con vất vả lắm mới về được một chuyến, nhân cơ hội này phải định chuyện hôn sự đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT