Trương Đống Quốc cúi người chui ra khỏi cửa khoang, nhảy xuống, vui vẻ reo lên: “Sư phụ, lâu quá không gặp!”
Vưu Dật Tư lập tức giơ tay chặn trong không trung, ngăn ông ta tiến lại gần.
Trương Đống Quốc đành đứng khựng lại, thấy sư phụ không mấy hứng thú nhận hoa thì có phần khó hiểu. Trước đây lúc mở tài khoản mạng xã hội, sư phụ từng đăng ảnh hoa cơ mà? Sao hôm nay lại không thích nữa?
Nhưng ông ta cũng chẳng còn cách nào khác, đành vừa nghĩ ngợi vừa tiện tay nhét bó hoa vào ngực áo. Giữa hàng cúc áo vest, vài cánh hoa màu hồng phấn xếp chồng lên nhau lộ ra, còn ông ta thì hào hứng dang tay bước tới, nói: “Một ngày không gặp như cách ba thu, sư phụ có biết mấy ngày nay tôi sống thế nào không?”
“Ông đừng có qua đây.” Vưu Dật Tư giơ tay ra hiệu.
Trương Đống Quốc bấy giờ mới tủi thân dừng lại.
Mấy ngày qua, ông ta đã luyện tập bắn súng cực kỳ nghiêm túc, súng bắn móc neo cũng có thể thu phát linh hoạt, không còn xảy ra chuyện quên thu lại khiến nó rơi lên đèn nữa. Ông ta háo hức muốn để sư phụ kiểm tra trình độ của mình, đến mức còn chẳng kịp chào hỏi, nhân dịp lễ lớn vội vã đến tặng cô một bất ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play