“Mỹ nhân kế?”
Trương Đống Quốc sững người một lúc, đến khi thấy cửa thang máy bắt đầu khép lại mới vội vàng vươn cánh tay xách đầy túi ngăn lại, nhanh chóng bước theo ra ngoài.
“Sư phụ hà tất phải hy sinh đến mức này…” Ông ta lẩm bẩm: “Hay là chúng ta nghĩ cách khác đi…”
Vưu Dật Tư không để ý đến ông ta, chỉ tiếp tục đi về phía trước.
Bên cạnh là ban công nối liền với nhà hàng trong vườn, ngăn cách bởi một tấm kính màu xanh lam. Trương Đống Quốc đang đi thì bỗng lóe lên một suy nghĩ, mắt trợn tròn.
Ông ta dừng bước, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ… là tôi sao?”
Từ khi đến đây, Vưu Dật Tư vẫn chưa có dịp quan sát kỹ đặc trưng văn hóa và con người của thế giới này, phần lớn hiểu biết đều đến từ sự chỉnh sửa của những người xung quanh và những lần tra cứu trên mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT