Hai tiếng thích rất nhẹ nhàng, nhưng rơi vào tai Tiêu Thịnh Vân lại nặng tựa ngàn cân.
Giang Linh bị đám trẻ vây quanh, còn Tiêu Thịnh Vân thì đứng bên ngoài. Hai người đối diện nhau, không thể nhìn ra cảm xúc gì đặc biệt, nhưng không ai biết được, khoảnh khắc ấy, trong lòng Tiêu Thịnh Vân đã dấy lên những suy nghĩ gì.
Ánh mắt Tiêu Thịnh Vân nóng rực, nhưng Giang Linh lại không cảm thấy câu nói ấy có gì đặc biệt. Đến khi cảm xúc kịp dội lại, y mới thấy một chút thẹn thùng, ánh mắt cũng vì thế mà nghiêng đi, không dám đối diện với ánh nhìn kia nữa.
“Thích là gì vậy? Có giống như bọn muội thích ca ca không?” Một bé gái chớp đôi mắt to tròn, tò mò hỏi.
Giang Linh xoa đầu bé gái, dịu dàng đáp: “Không giống. Kiểu thích đó là một loại thích khác. Sau này muội lớn rồi sẽ hiểu.”
“À…” bé gái lộ vẻ suy nghĩ, rồi lại nói: “Vậy có phải là kiểu thích sẽ sống chung với nhau không? Cùng ăn, cùng ở, rồi buổi tối còn ngủ chung một giường nữa.”
“Muội nghe mấy chuyện này ở đâu vậy?” Giang Linh nhíu mày, cắt ngang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play