Trong lòng ngực ấm áp và dễ chịu, thân thể thiếu niên vừa tắm xong vẫn còn phảng phất hơi nước.
Người trong ngực là ôn hương nhuyễn ngọc, giọng Giang Linh cũng trở nên mềm mại. Tiêu Thịnh Vân dụi mặt vào má y, cười nói: “Cái gì cũng không hấp dẫn bằng Linh Nhi.”
Dạo gần đây bận rộn đủ thứ chuyện, hai người đã lâu không thân mật. Giang Linh ôm lấy cổ nam nhân, chủ động đưa môi lên: “Cho điện hạ hôn một cái.”
Giang Linh chủ động hôn tới, Tiêu Thịnh Vân chỉ ôm lấy eo y, không đáp lại, để mặc y hôn lên môi mình. Rồi vào lúc Giang Linh không đề phòng, Tiêu Thịnh Vân phản công, đầu lưỡi cạy mở môi răng, chiếm lấy từng chút một.
Hai người trao nhau một nụ hôn nóng bỏng. So với việc đi sâu hơn, Giang Linh lại càng thích kiểu thân mật này, đơn giản là tựa sát bên nhau, một cái hôn nhẹ, một cái mổ má.
“Lúc trước điện hạ còn nói sau Tết sẽ bớt bận, mà bây giờ lại ngày một bận rộn hơn.” Giang Linh dựa vào ngực nam nhân, thở nhẹ, chơi đùa ngón tay người kia.
Chủ yếu là vì chuyện của An An. Nếu không có chuyện này, thì đúng là dạo này không đến mức bận rộn như thế. Phần lớn thời gian của Tiêu Thịnh Vân đều bị cuốn vào việc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play