Cuối cùng Triệu Lôi Đình bật khóc không thành tiếng, mãi mãi không quên được hình ảnh của Ngữ Đình ba mươi năm trước, giọng nói ngọt ngào, dáng vẻ đáng yêu của cô ấy. Dù đã rất lâu nhưng trong những giấc mơ của ông ấy, cô ấy vẫn thường xuất hiện. Ông ấy không dám quên, cũng không dám đối mặt với em gái, cảm giác tội lỗi trong lòng ông ấy chỉ ngày càng chồng chất.
Ba mươi năm qua, ông ấy đã phá vô số vụ án nhưng cái chết của Ngữ Đình vẫn là nỗi ám ảnh mà ông ấy không thể vượt qua.
Ông ấy chỉnh lại bó hoa, cẩn thận dùng khăn lau sạch bụi bẩn trên bia mộ. Nắng mưa và thời gian đã làm bức ảnh mờ đi nhưng nụ cười của Ngữ Đình trên đó vẫn trong sáng và rạng rỡ.
Triệu Lôi Đình nhớ lại lời của Mạnh Tư Kỳ. Ông ấy gạt nước mắt và lau mũi, lẩm bẩm: “Chị Tư Kỳ của em nói rằng ở một thế giới khác, em vẫn còn sống. Bố mẹ cũng còn sống. Ở đó chắc chắn em rất hạnh phúc, em chắc chắn sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thương nào! Ngữ Đình, dù ở thế giới nào, anh trai cũng sẽ liều mạng để bảo vệ em!”

Ngày 16 tháng 7 năm 1994, đêm khuya.
Tại phòng bi a Đại Thế Giới, khoảnh khắc Lương Nhiên tháo chiếc mặt nạ trắng ra, Lộ Hạc gần như nghẹt thở. Anh không thể tin rằng Mặt Nạ Trắng chính là Lương Nhiên, không thể tin rằng hung thủ vụ án mạng liên hoàn với lớp trang điểm đỏ đậm chính là cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play