Lương Nhiên ôm đầu anh khóc nức nở: “Lộ Hạc, em trai, chị thật sự rất thích những ngày chúng ta ở bên nhau khi còn nhỏ. Tại sao con người phải lớn lên? Tại sao không thể mãi mãi dừng lại trước khi lên sáu? Nếu biết sớm thế này, chị đã không cầu xin bố chữa khỏi bệnh cho em...”
“Lộ Hạc đã chết.”
Đối diện với cuộc thẩm vấn của Lương Vân Phong và Triệu Lôi Đình, người phụ nữ sáu mươi tuổi là Lương Nhiên rơi một giọt nước mắt đục ngầu nhưng lại mỉm cười: “Lộ Hạc mong tôi tha cho Mạnh Tư Kỳ. Tôi đã đồng ý với em ấy. Thật ra tôi biết Mạnh Tư Kỳ mới là người đau khổ nhất. Tôi tha cho cô ta chính là để cô ta đau khổ cả đời. Ha ha ha...”
Triệu Lôi Đình lại nghĩ về ba mươi năm qua, Mạnh Tư Kỳ sống trong cô đơn và đau khổ, lần cô nhảy xuống sông Tố Giang với tâm trạng tuyệt vọng. Lương Nhiên đã làm được, bà ta đã khiến Mạnh Tư Kỳ đau khổ suốt ba mươi năm.
Đôi mắt ông ấy cay xè, những ký ức đau lòng không dám ngoái lại nhìn.
Lương Vân Phong đột ngột đứng dậy, chất vấn: “Lương Nhiên, cô đã lợi dụng mối quan hệ với Thẩm Hạng Minh, kiếm lợi bất chính sau lưng anh ấy, câu kết với thế lực đen tối. Khoảng năm 2013, Thẩm Hạng Minh phát hiện ra hành vi của cô, định tố cáo cô nhưng lại bị cô mượn tay thế lực đen tối giết hại. Có phải không?”
“Không, không phải tôi giết anh ấy. Trong lúc Thẩm Hạng Minh theo dõi các hoạt động sau đó của câu lạc bộ Seattle đã phát hiện ra bí mật của Hội Mặt Nạ. Tôi đã khuyên anh ấy đừng can thiệp nhưng anh ấy lại điên cuồng điều tra. Kết quả là anh ấy bị Hội Mặt Nạ thủ tiêu. Đến tận lúc chết, anh ấy vẫn không biết tôi là thành viên của Hội Mặt Nạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play