Không lâu sau, Tạ Văn Quyên mang vào một cốc nước ấm, chấm nhẹ vào miệng cô bé. Khi nghe thấy tiếng gọi của Tạ Văn Quyên, Lương Nhiên mở mắt.
Trước mặt cô bé là khuôn mặt của Tạ Văn Quyên với nụ cười thoáng qua. Cô ta nhẹ nhàng nói: “Nhạc Tâm, em tỉnh rồi.”
“Vừa nãy cô nhân lúc em ngủ đã cắt móng tay cho em, chẳng may làm em đau.” Giọng cô ta dịu dàng như thì thầm.
Lương Nhiên bật khóc thành tiếng. Không chỉ vì những hành vi kinh tởm của Từ Vọng Đồ mà còn vì nụ cười và giọng điệu của Tạ Văn Quyên. Lúc này cô bé mới thực sự nhận ra họ hiểm ác đến nhường nào.
“Sao thế, Nhạc Tâm? Sao vậy?”
“Em mơ thấy ác mộng.” Lương Nhiên vừa khóc vừa nói.
“Không sao đâu, cô ở đây mà, đừng sợ nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT