Mọi chuyện thay đổi vào một ngày nọ, khi trong giấc ngủ trưa mơ màng, Lương Nhiên nghe thấy tiếng cãi vã của hai người lớn. Trong đó có tiếng khóc của cô Tạ và tiếng quát lớn của Từ Vọng Đồ. Cô bé muốn ngồi dậy nhưng cảm thấy cơ thể mềm nhũn, không chút sức lực, phía dưới lại còn đau nhói.
Từ phòng khách vọng lại tiếng cãi vã:
"Ban đầu anh nói thế nào? Anh bảo thích trẻ con, chỉ muốn vuốt ve chúng thôi, nhưng hôm nay anh đã làm gì?" Đó là tiếng khóc pha lẫn tiếng trách mắng của cô Tạ.
"Tôi đã làm gì? Tôi đã làm gì?" Từ Vọng Đồ gào lên: “Tôi nói cho cô biết, từ giờ tôi vẫn muốn Lương Nhạc Tâm, tôi thích con bé. Nếu cô không mang nó về đây, tôi sẽ phanh phui hết những chuyện bẩn thỉu của cô!”
Cô Tạ khóc lóc, nói: “Anh làm thế là phạm pháp, anh biết không?”
"Không ai biết nếu cô không nói!" Giọng Từ Vọng Đồ đầy đe dọa: “Cứ làm theo lời tôi, sẽ không ai biết được!”
Từ Vọng Đồ thiếu chút nữa ra lệnh, thanh âm như sấm: “Tôi lại cảnh cáo cô, đừng chọc giận tôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play