Qua nửa đêm, Triệu Ngữ Đình đã thoát khỏi nguy hiểm. Khi bác sĩ bước ra hành lang để thông báo tin này, Triệu Lôi Đình dùng cánh tay ôm lấy mặt mình, ngồi thụp xuống đất mà bật khóc nức nở.
Mạnh Tư Kỳ đã ở bên anh ấy suốt cả nửa đêm, cô hiểu cảm xúc của anh ấy. Anh ấy nhất định đang giải tỏa sự căng thẳng và nỗi buồn vì thế mới khóc òa lên như vậy. Đôi mắt cô cũng đỏ hoe theo.
Ngoài cửa sổ, mưa đã ngừng rơi từ lâu, ánh sáng bình minh bắt đầu ló dạng, hành lang bệnh viện dần được ánh nắng chiếu rọi, trở nên không còn lạnh lẽo và tĩnh lặng.
“Lộ Hạc vẫn chưa về sao?”
Khi Lâm Thao quay lại lần nữa, Mạnh Tư Kỳ hỏi.
Đêm qua Lâm Thao nói với cô rằng sau khi băng bó vết thương xong, Lộ Hạc đã quay lại hiện trường. Mạnh Tư Kỳ biết Lộ Hạc là người không biết tự lượng sức mình, vết thương còn chưa lành đã lén lút đến hiện trường tìm manh mối nhưng cô cũng không biết phải nói gì. Sáng nay cô vẫn muốn hỏi thăm tình hình của anh, lo lắng cho sức khỏe của anh.
“Đội trưởng Lộ không sao đâu, Tiểu Mạnh.” Lâm Thao trấn an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT