“Không.” Mạnh Tư Kỳ lắc đầu: “Chuyện này không đúng.”
Hôm đó những lời của cô thực sự khiến Diêu Khôn Minh khó chịu nhưng chưa đủ để ông ta thay đổi quyết định, vì điều đó không chỉ liên quan đến bố ông ta mà còn liên quan đến chính ông ta. Ông ta sẽ không “tự đào mồ chôn mình”, trừ khi còn có bí mật nào khác.
Phùng Thiếu Dân phân tích: “Vừa rồi thầy cũng suy nghĩ tại sao Diêu Khôn Minh lại làm vậy. Dựa trên những gì trò đã suy luận trước đây, thầy cảm thấy có thể Diêu Nhân Tuấn đang gặp nguy hiểm hoặc bị đe dọa.”
Triệu Lôi Đình với vẻ mặt khó hiểu tiến lại gần hai người, không nói gì chỉ chăm chú lắng nghe.
Mạnh Tư Kỳ lập tức hiểu được ý của Phùng Thiếu Dân. Theo lý thuyết, Diêu Nhân Tuấn hoàn toàn không cần phải hợp tác với cảnh sát để kiểm tra, chỉ cần người nhà kiên quyết từ chối thì cảnh sát sẽ khó mà cưỡng chế thực hiện được.
Trừ khi gần đây Diêu Nhân Tuấn đã phải chịu một mối đe dọa nào đó, mà nguồn gốc của sự đe dọa này cũng xuất phát từ việc nghi ngờ liệu ông ta có thật sự mắc bệnh Alzheimer hay không. Bởi vì Diêu Nhân Tuấn chắc chắn biết một số bí mật quan trọng nên chỉ có bệnh Alzheimer thật sự hoặc cái chết mới có thể khiến ông ta im lặng và làm cho kẻ đe dọa cảm thấy an tâm.
Do đó Diêu Nhân Tuấn phải hợp tác với cảnh sát, thậm chí dù có nguy cơ bị phát hiện là giả bệnh nhưng ít nhất một phần nào đó có được sự hỗ trợ của cảnh sát, thậm chí còn có thể khiến cơ quan chức năng chứng minh ông ta thực sự mắc bệnh Alzheimer, điều đó mới thực sự có lợi cho ông ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT