Thật ra giáo sư Lư đã nói rất nhiều điều, bao gồm cả câu chuyện đó và nhiều thuật ngữ chuyên môn. Khi đó Mạnh Tư Kỳ chỉ lo nghe câu chuyện, những từ ngữ chuyên môn cô không hiểu nhiều, vì vậy cô không ghi chép được gì nhiều nhưng may mà có bản ghi âm.
Triệu Lôi Đình cười tươi rói, quay lại chỗ ngồi và lấy ra một chiếc máy ghi âm. Chiếc máy này vừa to vừa nặng, bên trong chắc chứa hai hoặc ba cục pin loại lớn nhưng cũng có thể cắm điện.
“Không phải chứ, anh đến Thượng Hải mang theo một cái túi to như vậy chỉ để chứa cái này thôi sao?” Mạnh Tư Kỳ không thể tin nổi.
“Đúng vậy, máy ghi âm, máy ảnh, tôi đều mang theo. Còn quần áo thì đành phải tiết kiệm rồi.”
“Vậy là ở khách sạn anh cũng không thay quần áo sao.” Mạnh Tư Kỳ cười giả vờ chê bai.
“Đúng vậy, thì còn biết làm sao, thời gian gấp rút mà. Có lẽ Lộ Hạc cũng không thay đồ đâu, vậy có tính là bôi nhọ hình ảnh của anh ấy không nhỉ!”
Mạnh Tư Kỳ giả vờ tức giận: “Bôi nhọ, Triệu Lôi Đình, anh quá đáng lắm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT