Phòng VIP nằm trên tầng hai, hành lang rất sạch sẽ, có đèn khẩn cấp, thiết bị chữa cháy. Trên tường còn treo các bức tranh quốc họa, thư pháp do các cụ tự tay vẽ. Khắp nơi tỏa ra mùi nhẹ của thuốc sát trùng hòa quyện với hương hoa dễ chịu.
Mạnh Tư Kỳ nghĩ rằng viện dưỡng lão này không rẻ, việc ở phòng VIP càng chứng tỏ điều kiện gia đình của phó giám đốc nhà máy dệt Diêu Nhân Tuấn không tệ.
Trên đường đi, y tá Hà còn nhắc nhở vài câu rằng cụ Diêu vừa ngủ trưa dậy, người già sợ ồn ào và thích yên tĩnh, vì vậy họ nên cố gắng giữ cho cụ một buổi chiều thoải mái.
Y tá Hà gõ cửa phòng số 208: “Cụ Diêu, có người đến thăm cụ đây, chúng con vào nhé.”
Y tá không đợi câu trả lời từ bên trong mà đẩy cửa vào luôn. Mạnh Tư Kỳ đi theo sau, bước vào qua khu vực tiền sảnh. Bên trong phòng không giống như cô tưởng, cô nghĩ sẽ có mùi hương của người già nhưng trái lại không gian rất thanh nhã, còn tỏa ra hương hoa nồng nàn.
Cả căn phòng có tông màu nhạt, chủ yếu là màu be, mang lại cảm giác rất tươi mới. Dù căn phòng không lớn nhưng vẫn có nhà vệ sinh và ban công riêng. Trong phòng ngủ không có ai, chiếc giường sạch sẽ với chăn gối được gấp gọn gàng, trên bàn có bình hoa tươi và một chiếc đài radio đã mở ăng-ten.
Rõ ràng, Diêu Nhân Tuấn vẫn có thói quen nghe tin tức. Từ tiền sảnh, Mạnh Tư Kỳ nhìn thẳng vào ban công đầy nắng phía nam, nơi một ông lão tóc hoa râm đang ngồi trên xe lăn, quay lưng lại với họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play