“Sòng bài?” Lương Vân Phong nổi gân trán, các đường nét trên khuôn mặt anh ta căng thẳng, sự giận dữ hiện rõ ràng.
La Bình không có biểu hiện gì, thậm chí còn có vẻ lười biếng nói: “Ông ấy thích đánh bài, vốn dĩ không có công việc ổn định. Trong nhà có vài căn hộ, hàng tháng thu tiền thuê nhà. Đủ để chi tiêu cho con cái học hành và sinh hoạt của gia đình. Được rồi, nếu không còn chuyện gì khác, tôi còn phải nấu cơm, con trai tôi học rất vất vả, đi chơi bóng rổ sắp về rồi…”
“Bùm!” Tiếng động vang lên, Lương Vân Phong giật mình co rụt cổ lại vì tiếng động lớn. Anh ta quay lại thì thấy nắm đấm của Lộ Hạc đập vào tường. Bức tường rắn chắc nhưng cú đấm của Lộ Hạc dường như còn rắn hơn.
La Bình sợ tái mặt, đồng tử mở to, trong mắt đầy vẻ bất an. Sau khi liếc nhìn Lộ Hạc, toàn bộ thái độ gần như vô trách nhiệm trước đó của bà ta đột nhiên biến mất.
Lương Vân Phong không nghĩ đội trưởng Lộ đang nổi giận, mặc dù anh dùng nắm đấm đập vào tường nhưng khuôn mặt anh không biểu lộ sự giận dữ rõ ràng, chỉ có ánh mắt là vô cùng sắc bén và lạnh lẽo. Có lẽ chính vì La Bình nhìn thấy nét mặt này nên mới tỏ ra sợ hãi.
“Sòng bài nào?” Giọng Lộ Hạc trầm thấp, sắc lạnh như lưỡi dao.
La Bình nuốt nước bọt, tâm trạng trở nên căng thẳng: “Là sòng bài Tiểu Minh. Ông ấy… không phải là đánh bạc, chỉ chơi một chút tiền lẻ thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play