Lúc này La Tiêu Quốc có chút khó chịu, tiến lên nhắc nhở: “Đội trưởng, vẫn là về nghỉ sớm đi. Mạnh Tư Kỳ, có gì thì lên xe rồi nói, cũng không thể cứ mãi thế này, phải không?”
Cứ mãi thế này? Nghĩa là lúc làm việc thì kéo chân Lộ Hạc, đến lúc nghỉ ngơi lại tiếp tục làm phiền anh. Chẳng ai muốn trong đội có một người như vậy cả.
Mạnh Tư Kỳ hoàn toàn không để ý đến lời của La Tiêu Quốc, cô nói lớn: “Đội trưởng, căn hộ 502, tòa nhà số 12, ngăn trên cùng của tủ lạnh đủ cao để đặt một cái đầu người. Tôi nhận thấy ngăn đó sạch hơn các ngăn dưới, có lẽ hung thủ đã lau sạch sau khi lấy cái đầu ra. Trong căn hộ đó chúng ta đã lục soát nhưng không phát hiện gì nhưng ngay trên tay vịn của ghế sofa, ở vị trí dễ nhìn thấy nhất mà chúng ta đã bỏ qua có một con búp bê cá heo, mà cái đầu người được giấu bên trong đó. Căn nhà có mùi hương là hung thủ cố tình dùng để che giấu mùi. Hung thủ đã mở tủ lạnh, chắc chắn có dấu vân tay của hắn, tôi nghi ngờ người đó chính là Lý Mục Kiêu!”
Mọi người tại hiện trường đều sững sờ, không chỉ La Tiêu Quốc và Nghiêm Xuân trợn mắt há hốc mồm mà ngay cả Lộ Hạc cũng hơi ngạc nhiên.
Dù trên con phố ồn ào tiếng người nhưng xung quanh họ lại tĩnh lặng đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi. Cho đến khi Triệu Lôi Đình lên tiếng: “Đội trưởng Lộ, Mạnh Tư Kỳ chắc chắn đã nói đúng, tôi tin cô ấy.”
Lộ Hạc dõng dạc ra lệnh: “Tòa nhà số 12, căn hộ 502, lập tức đi ngay.”
Cả nhóm lao về phía khu dân cư, chạy tới tòa nhà đó, nơi mà hôm nay họ đã từng đến một lần. Căn hộ không có người, cửa đã được mở khóa trước đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play