Lương Vân Phong quay lại, nhìn Mạnh Tư Kỳ với ánh mắt nghi ngờ nhưng không nói gì rồi cũng mở cửa bước xuống xe.
Chắc chắn Lộ Hạc đang cảm thấy không cam lòng. Chắc hẳn anh đang suy nghĩ về sự đúng sai của phán đoán hôm nay.
Mạnh Tư Kỳ cũng mở cửa xuống xe. Lúc này nhiều người đang từ bên ngoài trở về khu dân cư Giang Nam Gia Viên, họ nhìn những chiếc xe cảnh sát với ánh mắt đầy sự tôn kính và ngưỡng mộ. Nhưng Mạnh Tư Kỳ lại cảm thấy rằng có lẽ trong họ còn có sự thất vọng, thất vọng về cảnh sát nhân dân.
Cô nhận thấy chiếc áo sơ mi màu xanh ô liu của Lộ Hạc đã ướt đẫm mồ hôi từ lâu. Buổi sáng anh mặc chiếc áo khoác da nhưng do phải chạy suốt cả ngày, anh đã thay bằng chiếc áo sơ mi mỏng manh.
Lương Vân Phong cũng vậy, mồ hôi tuôn chảy đầm đìa, chiếc áo dính sát vào lưng anh ta.
Các xe phía sau lần lượt dừng lại, ba chiếc xe xếp thành hàng. La Tiêu Quốc ngồi ở ghế phụ hỏi: “Đội trưởng Lộ làm gì vậy?”
Nghiêm Xuân, người đang cầm tay lái trả lời: “Chắc là không cam lòng. Mỗi lần đều như thế cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play