Mạnh Tư Kỳ nín thở, chầm chậm quay đầu lại, trong màn đêm, một gương mặt lạnh ngắt với vẻ đáng sợ, khuôn mặt xanh mét, răng nanh nhọn, tóc xõa tung, cô hoảng sợ lùi lại, va thẳng vào người Triệu Lôi Đình.
Triệu Lôi Đình rụt cổ lại, đỡ lấy cánh tay cô, cẩn thận hỏi: “Anh là ai?”
Người đó trả lời: “Tôi có hương, nến và tiền vàng, mấy món cuối cùng bán rẻ cho các bạn.”
Mạnh Tư Kỳ, người vốn đang sợ đến mềm nhũn chân tay bỗng nhiên đứng vững lên. Cô thật sự muốn mắng người này, trời tối thế này mà còn đi hù dọa người khác làm gì.
Nhìn kỹ lại, quả thật trong tay anh ta đang cầm hương, nến và tiền vàng, tóc hơi dài nhưng không hẳn là xõa tung, trong bóng đêm mờ mờ, gương mặt anh ta có vẻ xanh xao, cộng thêm ánh sáng xuyên qua tán cây tạo bóng tối trên các đường nét khuôn mặt, dễ khiến người ta liên tưởng đến một khuôn mặt ghê rợn với răng nanh.
Nghĩ lại, nơi này vốn là khu vực tang lễ nên mọi thứ đều trở nên bình thường, có lẽ do cô nghĩ quá nhiều.
Triệu Lôi Đình nói: “Chúng tôi không mua nhưng muốn hỏi một chuyện, đốm lửa đó là gì vậy?” Anh ấy chỉ vào ngọn lửa xa xa trong màn sương xanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play