Cách bào chữa của Lý Mục Kiêu có vẻ rõ ràng. Mạnh Tư Kỳ thay đổi giọng điệu từ bình tĩnh sang mạnh mẽ: “Lý Mục Kiêu, tuy cậu quen thuộc với con đường từ nhà đến công ty nhưng sau vụ án xảy ra, công ty đã đóng cửa, cộng thêm việc cảnh sát đang truy lùng, chắc chắn cậu sẽ không chọn con đường đó nữa. Do đó tối qua, cậu sẽ đi qua các địa điểm quen thuộc như siêu thị Đại Nhạc Phúc, khách sạn Hương Giang, rạp chiếu phim Venice. Cậu đã vứt đầu người và bộ đồ hề dọc theo ba tuyến đường này. Sau khi hoàn thành mục đích, cậu quay về nhà. Tôi nói đúng chứ!”
Khoảnh khắc ấy, ánh mắt của Lý Mục Kiêu đột ngột lộ ra vẻ kinh ngạc và không tin nổi nhưng chỉ trong chớp mắt, hắn lại khôi phục vẻ bình tĩnh.
Tuy nhiên đối với các cảnh sát dày dạn kinh nghiệm, đặc biệt là những cảnh sát lâu năm, những cảm xúc nhỏ bé như vậy cũng có thể bị phát hiện rất rõ ràng.
Lộ Hạc gần như đứng dậy ngay khi thấy phản ứng của Lý Mục Kiêu. Anh lớn tiếng ra lệnh: “La Tiêu Quốc, Nghiêm Xuân, đi theo tôi, chúng ta đi lục soát ngay!”
La Tiêu Quốc vội vã chạy theo sau Lộ Hạc, trong lòng vẫn có một cảm giác khó tin. Chỉ một câu nói thôi mà đã tìm ra được đầu người sao? Anh ta và Phùng Thiếu Dân đã tìm kiếm bao lâu, sao có thể chỉ dựa vào một câu hỏi mà tìm ra được?
Lộ Hạc chỉ huy một nhóm lớn cảnh sát tiến hành tìm kiếm rác thải và các đống rác trên ba tuyến đường. Thông thường xe chở rác sẽ chạy một chuyến trong vòng hai mươi bốn giờ.
Nếu Lý Mục Kiêu đã vứt đầu người và bộ đồ hề vào tối hôm trước thì bây giờ vừa tròn hai mươi bốn giờ. Nếu chậm trễ, có thể sẽ không tìm thấy nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play