Mạnh Tư Kỳ gần như không biết gì về chuyện này, chỉ đến khi tại lễ tang của ông Mạnh cô mới biết, khi ấy cô đã khóc rất nhiều.
Nỗi lo lắng đó đã kéo dài đến tận ngày hôm nay, khi cô trực tiếp nghe thấy tiếng Lộ Hạc rời đi gấp gáp. Có lẽ đó là một vụ án khẩn cấp.
Mạnh Tư Kỳ làm xong mọi việc, thay chiếc áo sơ mi trắng của Lộ Hạc. Chiếc áo này có mùi của anh, mùi gỗ nhẹ nhàng vẫn còn vương.
Đi qua phòng khách nhỏ, cô ngửi thấy mùi mì thoang thoảng. Cô nhớ đến lời Lộ Hạc nói trước khi đi: Trong bếp có nấu mì. Cô không kìm được mà tiến tới mở nắp nồi. Hơi nóng bốc lên, mùi thơm của mì xâm chiếm vị giác của cô, cô chợt cảm thấy bụng mình đói cồn cào. Cô có thể ăn hết nồi mì này.
Ăn xong bát mì nóng hổi, Mạnh Tư Kỳ cảm thấy toàn thân ấm lên. Mặc cho bên ngoài sấm chớp vang rền, lòng cô vẫn tràn đầy sự ấm áp.
Rửa bát đũa xong, cô gấp quần áo bẩn của mình lại, quay lại phòng ngủ. Cô nhận thấy mùi hương thoang thoảng từ tủ quần áo bằng gỗ trong phòng ngủ, có lẽ chính là mùi hương nhẹ nhàng mà Lộ Hạc mang trên người. Lớp sơn của chiếc tủ này đã tróc lở, gỗ cũ kỹ như thể đã trải qua bao năm tháng. Có lẽ Lộ Hạc là người hoài cổ.
Cô định chờ Lộ Hạc về nhưng chờ mãi đến chín giờ tối vẫn chưa thấy anh, ngoài trời mưa đã tạnh nhưng Lộ Hạc đi ra ngoài khi người còn ướt đẫm, không biết bây giờ anh thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT