Tuy nhiên Mạnh Tư Kỳ cảm thấy hơi bất an. Cô luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy. Tống Tân Nhiễm đã hoàn thành hai vụ giết người không để lại dấu vết khi cô ta mới mười tuổi nên khi học lớp 12, cô ta đã 17 tuổi và ở thời điểm đó, có lẽ khả năng suy nghĩ logic của cô ta đã rất cẩn trọng và sắc sảo.
Ý nghĩ của Mạnh Tư Kỳ bị cắt ngang bởi Đường Tiểu Xuyên: “Còn nữa, cô xem trang cuối cùng này đi, mấy ngày nay anh Phùng bảo tôi tra cứu hồ sơ chi tiêu của Tống Tân Nhiễm và Cận Á Minh, cô xem có gì hữu ích không.”
Mạnh Tư Kỳ không ngờ Phùng Thiếu Dân cũng cùng cô điều tra vụ việc này. Cô cầm lấy tờ giấy, nhìn qua một lượt. Trên đó ghi lại hồ sơ rút và gửi tiền trong ngân hàng của Tống Tân Nhiễm và Cận Á Minh trong nửa năm qua.
Mọi thứ đều rất bình thường, gần như không có khoản nào quá lớn, chủ yếu là các khoản chi tiêu sinh hoạt ở mức bình thường. Duy chỉ có một khoản chi tiêu lớn hơn, có lẽ là cho triển lãm nghệ thuật của Cận Á Minh.
Chiếc xe chạy ngang qua khu phố sầm uất, đúng lúc cô ngẩng đầu lên, thấy trung tâm thương mại Thượng Ngân của nhà họ Mạnh. Có lẽ do ảnh hưởng của bản ghi chép ngân hàng, cô còn chú ý đến bảng hiệu của một ngân hàng bên cạnh trung tâm thương mại đó.
Cô hỏi: “Ngân hàng này là ngân hàng nào?”
“Ngân hàng Thương Mại chi nhánh đường Huệ Tín.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT