Khi Mạnh Tư Kỳ còn đang lưỡng lự, Triệu Lôi Đình đột nhiên nói: “Để tôi gọi điện, anh Lộ bảo gần đây có một người bạn, có thể đưa chúng ta đi một đoạn.”
Nhìn Triệu Lôi Đình bước vào tiệm tạp hóa để gọi điện, trong lòng Mạnh Tư Kỳ dần dâng lên một cảm giác nhẹ nhõm và yên tâm.
Bạn của Lộ Hạc họ Tần, khoảng hơn bốn mươi tuổi, có lẽ là người mà Lộ Hạc đã quen biết khi giải quyết một vụ án ở đây trước kia. Khi gặp mặt, ông ấy rất nhiệt tình, trong lúc lái xe cũng nói không ngừng: “Cũng đã mấy năm rồi không gặp Đội trưởng Lộ, hôm nay các cậu gọi một cuộc điện thoại, tôi thật sự rất phấn khích… Cậu không biết đâu, năm xưa đội trưởng Lộ đã giúp tôi rất nhiều, nếu không có cậu ấy, tôi đã không vượt qua được… Đội trưởng Lộ giải quyết vụ án thật sự là hạng nhất, tôi không khoe đâu, cậu ấy giỏi lắm… Các cậu trong đội cảnh sát quả thật giỏi.”
Ông Tần kể lại rất nhiều về quá trình Lộ Hạc giải quyết vụ án năm xưa ở đây khiến anh được miêu tả như một vị anh hùng thần thánh. Trong lòng ông ấy, Lộ Hạc là một trong những cảnh sát hình sự xuất sắc nhất trên thế giới.
Tuy nhiên về bản thân vụ việc năm đó, ông Tần không hề nhắc đến và Mạnh Tư Kỳ cùng Triệu Lôi Đình cũng không hỏi. Những câu chuyện về ân tình như thế này có thể liên quan đến sự cứu rỗi của người thân nên Mạnh Tư Kỳ cũng không muốn nhắc lại những chuyện cũ đã được chôn sâu trong lòng ông ấy.
Trên xe, ở nửa chặng đường sau, Mạnh Tư Kỳ đã chợp mắt được một lúc. Khoảng sáu giờ hơn, xe đến nơi họ cần tới, đó chính là trấn Vĩnh An, nơi Tống Tân Nhiễm và Cận Á Minh đã từng sống khi còn nhỏ.
Triệu Lôi Đình định trả tiền cho ông Tần nhưng ông Tần nói rằng đội trưởng Lộ đã chuyển tiền cho mình từ trước nên không thể nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT