Sau một ngày đi điều tra, Mạnh Tư Kỳ ngồi trên xe buýt mà ngủ gà ngủ gật, suýt chút nữa đã lỡ mất trạm dừng. May mắn là cô bị đánh thức bởi một cú xóc nhẹ của xe.
Cô mệt mỏi bước xuống xe, đi về phía sân nhà. Khi gõ cửa, dì Thường mở cửa cho cô. Dì không còn hỏi câu khách sáo về việc sao cô về muộn nữa, vì dạo gần đây hầu như Mạnh Tư Kỳ luôn về nhà sau tám giờ tối.
Nhìn lên đồng hồ treo tường, đã tám giờ rưỡi. Diệp Tú Tuệ ngồi trên sofa xem tivi, liếc nhìn cô một cái rồi làm như không thấy gì.
Lúc này dì Thường đang gọt trái cây, sau khi mở cửa xong lại tiếp tục công việc. Dì đưa cho Mạnh Tư Kỳ một quả lê đã gọt vỏ: “Ăn thử đi.”
Cả ngày gần như không uống nước, Mạnh Tư Kỳ nhận quả lê rồi nói cảm ơn.
Cô vừa ăn được hai miếng thì điện thoại reo lên. Dì Thường nghe máy rồi nói: “Tư Kỳ, có điện thoại cho cháu.”
Chắc là người ở Cục gọi, Mạnh Tư Kỳ vội bước đến nghe điện thoại, quả lê còn chưa kịp nuốt hết trong miệng: “Alo!”
Giọng cô còn mềm mại, đầu dây bên kia vang lên một tiếng cười nhẹ của một người đàn ông: “Tư Kỳ, em về đến nhà rồi à?”
Giọng nói này, nghe qua là biết ngay của Giang Thịnh. Mạnh Tư Kỳ rất muốn cúp máy, nhưng lúc này Diệp Tú Tuệ đã nghe được tin từ dì Thường, liếc ánh mắt khỏi màn hình tivi, nhìn cô với ánh mắt đầy vẻ tò mò và cười tủm tỉm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play