Gió đêm lành lạnh, lúc Diêu Nguyệt Nga trở về đã là quá nửa đêm.
Nhiều ngày qua nàng bận rộn chuẩn bị cho hội chợ Vạn Quốc, ngày nào cũng lo điều chỉnh nhiệt độ men sứ, thử nghiệm kỹ thuật nung mới. Công việc dù phong phú, nhưng cũng vô cùng vất vả.
Hôm nay cũng vậy, nàng bận rộn đến nửa ngày chưa kịp uống nổi một ngụm nước, cổ họng khô rát như thể có thể khạc ra cát. Vừa bước vào phòng trong, nàng liền lần mò tìm thấy một chén trà nguội trên án thư, cúi đầu rót đầy một chén cho mình.
Ngụm trà mát lành vừa trôi xuống cổ, Diêu Nguyệt Nga thoải mái lau miệng. Đúng lúc ấy, ngọn đèn gió dưới hành lang phía sau chợt lấp loáng, in ra bóng dáng cao lớn của một người trên nền tường.
Tim nàng khẽ giật thót, nhưng rất nhanh đã nhận ra người đó là ai. Cơn sợ hãi vừa lên tới miệng liền hóa thành bực dọc. Nàng đặt mạnh chén trà lên bàn, tức giận mà bất lực nói:
“Ta nói này, mỗi lần đến đây, ngươi không thể thắp đèn trước một cái sao?”
Lời nói như ném đá xuống hồ sâu, không có lấy một tiếng đáp lại. Diêu Nguyệt Nga cảm thấy kỳ lạ, lại thấy Phong Lệnh Đạc đứng dậy, bước thẳng tới, không nói một lời, chỉ im lặng ôm chặt lấy nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play