Mấy ngày sau, khi Diêu Nguyệt Nga đã quen thuộc hơn với mọi thứ ở kinh thành, nàng cầm thiếp mời giới thiệu của Tiết Thanh, lần lượt đi bái phỏng những nghệ nhân làm đồ sứ nổi tiếng được ghi trên danh thiếp.
Xe ngựa dừng lại bên ngoài một căn nhà sâu trong ngõ vắng ven hồ. Cuối hạ, tiết trời vẫn còn vương chút oi nồng, song bóng cây đã che khuất ánh dương, hồ sen lấp lánh phản chiếu mây trời, khắp tiểu viện toát ra vẻ thanh u, tao nhã. Vừa nhìn liền biết, chủ nhân nơi này hẳn là bậc phong nhã chi sĩ.
Diêu Nguyệt Nga đưa thiếp mời giới thiệu và danh thiếp cho người gác cổng, có chút khẩn trương nói: “Làm phiền ông.”
Người gác cổng đầu tiên ngẩn người, nhìn thiếp mời giới thiệu trong tay, rồi nhìn Diêu Nguyệt Nga và Tề Mãnh, có chút do dự hỏi lại: “Xin hỏi vị nào là Diêu sư phó?”
“Là ta.” Diêu Nguyệt Nga cười gật đầu, nhưng lại thấy trong mắt người gác cổng thoáng hiện một tia kinh ngạc khó hiểu.
Tuy nhiên, hắn không nói gì, chỉ cầm danh thiếp đi vào. Một lát sau, khi người gác cổng từ trong viện trở về, vẻ kinh ngạc trên mặt đã biến thành sự ngượng ngùng khó che giấu.
Hắn trả lại danh thiếp và thiếp mời giới thiệu cho Diêu Nguyệt Nga, có chút ngại ngùng nói: “Tiên sinh nhà ta hôm nay không tiện tiếp khách, cái đó… cô nương không bằng hôm khác lại đến?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT