Trăng đã lên cao, khẽ giấu mình sau tầng mây mỏng, để lộ đôi mắt xấu hổ tựa như đang len lén nhìn trộm.
Buổi chiều, Diêu Nguyệt Nga theo Tiết Thanh đến hiệu đồ sứ xem mấy mẫu mới, mải mê một hồi, chớp mắt đã sang giờ Dậu. Đối phương nhiệt tình, nàng đành từ chối không được, lại thuận tay dùng luôn bữa tối, đến tận canh hai mới về tới tiểu trạch trong ngõ Thanh Hoa.
Theo lời Vệ Ngũ, nơi này vốn là do Phong Lệnh Đạc đặc biệt mua tặng nàng. Lúc đầu không hề nói ra, vốn định đợi nàng tận mắt nhìn thấy rồi cho một phen kinh hỉ. Chẳng ngờ hôm nay đã quá muộn, Diêu Nguyệt Nga vừa xuống xe ngựa, đập vào mắt chỉ là một ngõ nhỏ tối om và bức tường cao thẫm trong màu đêm.
Tình cờ gặp lại người cũ, lại được ngắm danh tác vừa mắt, Diêu Nguyệt Nga cảm thấy tâm tình rất đỗi khoan khoái, hoàn toàn chẳng còn lòng dạ để nhìn ngắm tòa nhà mới.
Suốt dọc đường vào trong, mặc Vệ Ngũ nói gì nàng cũng chỉ thuận miệng ứng một câu “Được, thật tốt”, kỳ thực trong tay cứ mãi mân mê danh thiếp của Tiết Thanh, dự tính dăm ba hôm tới sẽ dành thời gian đến bái phỏng danh gia đồ sứ ấy một phen.
Vệ Ngũ đưa nàng tới nội viện, rồi dừng bước trước cửa tròn.
Theo tập tục Đại Chiêu, nam nhân bên ngoài không nên vào khuê phòng của nữ tử. Diêu Nguyệt Nga gật đầu cảm tạ, nhận lấy đống hành lý lớn nhỏ từ tay hắn, tự mình bước vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play