Chương 008: Con Đường Minh Tinh Rực Rỡ Của Ảnh Đế Phá Sản (8)
Tiểu Yêu: 【……】
Chị Mã: …………
Bạch Tư Cẩn uống nhầm thuốc à?!
Cô ta là người đại diện vàng trong giới, nghệ sĩ dưới trướng đều là ảnh đế, ảnh hậu.
Trước đây, mỗi lần cô ta lấy chuyện hủy hợp đồng ra đe dọa, Bạch Tư Cẩn đều phải cúi đầu cầu xin cô.
Hôm nay rốt cuộc bị cái gì kích thích vậy?
Tư Cẩn chẳng thèm để ý đến khoảng lặng ngắn ngủi kia, cậu bỏ rau vào chảo, còn rất chu đáo đề nghị:
“Chị Mã, hôm nay chắc chị tan làm rồi nhỉ? Hay sáng mai 6 giờ tôi đến công ty làm thủ tục hủy hợp đồng, chị thấy sao?”
Bên kia, chị Mã tức đến phát run: “Bạch Tư Cẩn, cậu thực sự muốn chấm dứt hợp đồng?
Cậu nghĩ kỹ chưa? Cả showbiz này có bao nhiêu ảnh đế ảnh hậu cũng phải khách sáo với tôi!
Nếu tôi muốn phong sát cậu, thì giới giải trí sẽ không còn chỗ nào cho cậu đặt chân!”
Chị Mã tiếp tục dùng sự nghiệp diễn xuất của cậu ra đe dọa.
Không phải cô ta không muốn giữ Bạch Tư Cẩn lại. Dù sao, bê bối là do đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu gây ra, danh tiếng của Bạch Tư Cẩn không bị ảnh hưởng gì.
Chỉ là, cô ta muốn biến Tư Cẩn thành bạn trai mình.
Ba năm trước, khi ký hợp đồng, cô ta đã để mắt đến chàng trai trẻ trung, sáng sủa này.
Chẳng qua vẫn luôn không có cơ hội ra tay.
Bây giờ, nhân cơ hội chấm dứt hợp đồng với đoàn phim của đạo diễn Trần, sao cô ta có thể bỏ qua?
Thấy Tư Cẩn im lặng rất lâu, chị Mã tưởng rằng lời mình nói đã có tác dụng.
Cô ta lập tức hạ giọng, dịu dàng dỗ dành:
“Tư Cẩn à, thực ra chị cũng không phải kiểu người vô tình, chị vẫn có thể tiếp tục nâng đỡ cậu, chỉ cần cậu…”
“Không cần.” Tư Cẩn vẫn đang tập trung nấu ăn, chỉ khi đồ ăn vừa đem ra khỏi nồi, cậu mới nhàn nhạt cắt ngang:
“Thật ra tôi không ghét quy tắc ngầm.”
Sắc mặt chị Mã lập tức sáng lên.
“Nhưng tôi không vừa mắt chị. Hủy hợp đồng đi.”
Một câu nói đơn giản.
Sát thương cực lớn.
Nhục nhã cũng cực mạnh.
Bên kia điện thoại, mặt chị Mã đen đến mức sắp nhỏ ra mực:
“Bạch Tư Cẩn! Cậu có biết có bao nhiêu tiểu thịt tươi tranh nhau bò lên giường tôi mà tôi còn chẳng thèm nhìn không? Cậu...”
Chưa đợi chị ta nói hết câu, Tư Cẩn đã thẳng tay tắt máy.
Ồn ào!
Cậu bưng món ăn ra bàn, múc một bát cơm, tao nhã thưởng thức.
Trong lúc ăn, cậu hỏi:
“Tiểu Yêu, cốt truyện ban đầu sắp đặt thế nào?”
Tiểu Yêu lật lại dữ liệu:
【Theo cốt truyện gốc, ngài phải nhẫn nhịn cầu xin chị Mã, sau đó chị ta yêu cầu được hẹn hò với ngài.
Ngài từ chối, chạy đến khóc lóc với Kiều Sương.
Kiều Sương lo ngài không kiếm ra tiền để nuôi hắn ta, liền ép buộc ngài ở bên chị Mã.
Từ đó trở đi, tinh thần ngài sa sút, ánh mắt mất đi thần thái, diễn xuất cũng không còn cảm xúc. Bị công ty bắt bồi thường một khoản lớn.
Cuối cùng, Kiều Sương chê ngài nghèo, chia tay ngài.
Ngài bắt đầu sống lang thang một mình, tinh thần hoảng loạn, ăn xin cho đến chết…】
Tư Cẩn nuốt miếng chân gà xả tắc, bật cười:
“Cảnh sát trưởng nhà bọn mi đúng là có tài năng viết tiểu thuyết đấy, không đi viết sách thì phí quá.”
Tiểu Yêu: (。>︿<。)
Nó yếu ớt giải thích một câu:
【Đại, đại nhân, thật ra, cốt truyện mà cảnh sát trưởng sắp xếp cho ngài còn thê thảm hơn nhiều so với các tù nhân khác.
Bởi vì anh ta hận ngài đã hack vào chủ hệ thống.】
Nói xong, nó vội vàng co rúm lại, ôm chặt chính mình, sợ hãi đại nhân sẽ nổi giận.
"Ồ?" Tư Cẩn nhướng mày, có vẻ đột nhiên thấy hứng thú.
Cậu giơ tay niệm chú, trực tiếp xuyên qua tầng giám sát vị diện, nhìn thẳng vào cục cảnh sát Thiên Thần.
Chỉ thấy cảnh sát trưởng đang đầm đìa mồ hôi, cầm chiếc cờ lê, cố gắng tháo tung lớp vỏ ngoài của chủ hệ thống , tìm cách sửa chữa.
Nhưng dây điện bên trong chủ hệ thống cứ chằng chịt, quấn quanh như mê cung, khiến anh ta chẳng biết đường nào mà lần.
Tư Cẩn mở ra Truyền Âm Ngàn Dặm, giọng điệu nhẹ nhàng vang lên:
"Cảnh sát trưởng, sợi dây trong tay ông là màu đỏ, phải nối vào cổng thứ hai bên trái."
Cảnh sát trưởng theo bản năng đáp lại: "Cảm ơn."
Sau đó ngoan ngoãn cắm dây vào.
Một giây sau, dòng điện mạnh mẽ của chủ hệ thống bắn ra, cảnh sát trưởng bị giật đến mức mặt mũi đen sì, tóc tai dựng đứng, khói bốc nghi ngút.
“Hahahahahaha, không có gì đâu, cảnh sát trưởng.”
Cảnh sát trưởng cuối cùng cũng bò ra khỏi chủ hệ thống đang phóng điện xì xèo. Lúc này anh ta mới nhận ra luồng thần lực truyền âm kia chính là của Tư Cẩn!
Lập tức, hắn ta giận tím mặt, nhanh chóng tụ lực muốn phản đòn.
Nhưng Tư Cẩn còn nhanh hơn!
Một luồng thần lực mạnh mẽ lập tức cải tạo lại mạch điện của chủ hệ thống.
Cảnh sát trưởng còn chưa kịp làm gì lại ăn thêm một đợt điện giật.
Lúc này, Tư Cẩn mới lười biếng thu hồi thần lực, nhàn nhạt hỏi:
Tiểu Yêu, ông cảnh sát trưởng nhà mi có tạo hình mới đẹp không?
Tiểu Yêu rùng mình, hít một hơi lạnh:
【Đẹ… đẹp lắm…】
Nó rốt cuộc cũng hiểu ra, đại nhân nhà nó đến 3000 vị diện này không phải để chịu phạt, mà là do quá rảnh rỗi, tìm chỗ vui chơi!
Nó xong rồi!
Sau này nó nhất định phải trung thành với đại nhân, bám theo ngài để hưởng vinh hoa phú quý!
Ăn ngon uống sướng, oai phong rực rỡ!
Tư Cẩn tinh ý đọc được suy nghĩ của Tiểu Yêu.
"Không tệ, mi rất có giác ngộ."
Tiểu Yêu lập tức đứng thẳng người, nghiêm túc đáp:
【Vâng!】
Sau khi dọn dẹp bàn ăn, Tư Cẩn mở laptop, soạn sẵn một bản hợp đồng chấm dứt hợp tác, sau đó, cậu lại soạn thêm một bản hợp đồng bồi thường.
In ra, đặt vào cặp tài liệu, rồi an tâm đi ngủ.
Sáng hôm sau, 6 giờ đúng, cậu đã có mặt tại trụ sở công ty quản lý — Truyền thông Hằng Tinh
Bước xuống xe, Tư Cẩn đi thẳng lên tầng 15, vào văn phòng của chị Mã.
Chị Mã chưa đến, cậu bèn ngồi xuống ghế tiếp khách, ung dung chờ đợi.
Tư Cẩn từ trước đến nay luôn là người ôn hòa, lịch thiệp, trong bất kỳ tình huống nào cũng không mất đi phong thái quý ông.
5 phút sau, chị Mã mặc một chiếc áo khoác đỏ rực, hùng hổ đẩy cửa bước vào.
Chiều cao 1m55, cân nặng 188 cân.
Vừa đẩy cửa vào, cả mặt đất dường như rung lên.
Ánh mắt chị ta đầy căm phẫn, liếc một cái về phía Tư Cẩn đang ngồi ngay ngắn trên ghế tiếp khách.
Sau đó, chị ta phịch một phát xuống ghế văn phòng, cầm xấp hợp đồng trên bàn lên xem xét.
Chỉ lướt qua vài điều khoản đơn giản, sắc mặt chị Mã lập tức thay đổi.
Chị ta ngẩng phắt đầu, nhìn về phía chàng thiếu niên đẹp trai vẫn bình tĩnh ngồi trên ghế với vẻ mặt không thể tin nổi.