Người đang ngồi xếp bằng tu luyện trong bóng tối phủi nhẹ vạt áo, đứng dậy: "Bây giờ đi cũng vô ích, lệnh truy nã của nhà họ Càn đã dán đầy cổng thành rồi."
"Dù sao thì người không ra được, chứ ta đâu có bị kẹt." Tần Tu nhún vai. Trong phòng tối mịt, ngay cả nến cũng không thắp, nhìn thấy bóng người bước ra sau tấm bình phong, hắn lại nói: "Ngươi có thay quần áo cũng vô dụng, khuôn mặt kia chính là sơ hở lớn nhất."
"Ta coi như ngươi đang khen ta vậy." Ông Bạch Thuật hờ hững đáp, rồi bước ra từ sau bình phong.
...
Ánh trăng nhạt nhòa, ánh sao trong khoảnh khắc rạng đông cũng không đủ sáng, vậy mà Tần Tu lại cảm thấy người này tỏa sáng từ đầu đến chân.
Bây giờ, đây mới thực sự là nhân vật chính.
Mái tóc buộc nửa, chiếc dây lụa đen không rõ là thắt lưng hay dây buộc tóc bị gió cuốn bay nhẹ. Y vận áo dài chấm đất màu sáng, trên áo thêu hình rồng mực đang vờn mây. Trong tay cầm thanh kiếm Thanh Quân, bước đi chậm rãi, theo từng bước chân, thân kiếm phản chiếu ánh sáng trong suốt như dòng suối. Ngón tay nắm kiếm thon dài, đốt tay rõ ràng, nhìn như nắm hờ hững nhưng lại chứa đựng sức mạnh vô tận. Khi tà áo lay động theo gió, tay áo phất nhẹ, tạo nên một vẻ tao nhã khó diễn tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT