Mấy người đi khá nhanh, chẳng mấy chốc đã đến Mạc Thành.
Tiếng ồn ào vang lên, lúc này họ đang đứng ở cổng thành, có chút ngơ ngác nhìn thế giới phồn hoa trước mắt, nơi xe cộ tấp nập.
Trên núi thanh tu bao nhiêu năm, chưa từng hoài niệm hồng trần, nhưng giờ phút này nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác khó nói nên lời, vừa mông lung vừa chua xót, lại có chút thân thuộc không diễn tả được.
Những chiếc đèn lồng đỏ treo thành từng nhóm, tiếng rao bán cao thấp lẫn lộn, xen lẫn với âm thanh bánh xe lăn trên mặt đất, rất ồn ào, xa lạ nhưng cũng thật thân quen.
Mấy người sững sờ tại chỗ một lúc lâu, cho đến khi Tần Tu sửa gáy từng người một, "Chờ lấy được tư cách xuống núi, muốn ở đây bao lâu cũng được."
Mấy người hoàn hồn, Triệu Phi Dương gãi đầu hỏi: "Ơ, sư huynh sao không bảo chúng ta vẫn còn vướng bận lòng phàm?"
"Không còn lòng phàm, không biết hưởng thụ, vô tâm vô tình, sống lâu để làm gì?" Tần Tu xoay người đến ngồi xuống quán bán hoành thánh ven đường, gọi họ, "Hôm nay sư huynh mời."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play