“Đương nhiên là khác biệt lớn,” Trịnh Nguyệt Kiều đáp. “Ngươi khiến ta ghê tởm, ngươi làm ta chán ghét. Làm sao ta có thể chịu đựng một kẻ khiến ta buồn nôn hàng ngày? Còn Trịnh Đại Tráng, hắn không làm ta chán ghét, và hơn nữa, hắn còn đẹp trai hơn người. Nhìn hắn khiến ta cảm thấy vui vẻ.” Trịnh Nguyệt Kiều nhún vai, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy mỉa mai.
“Ngươi...” Ngô Thành Đống gần như phát điện, chưa bao giờ gã bị ai nói thẳng mặt rằng gã đáng ghét, đáng khinh như vậy.
“Ngươi làm sao? Chẳng phải ngươi bảo ta nói sao? Giờ nghe rồi, ngươi lại không chịu nổi à? Nhìn ngươi mà xem, ngay cả chút phong độ tối thiểu cũng không có, ngươi còn mong ai thích ngươi? Thật nực cười.” Trịnh Nguyệt Kiều nhún vai.
“Ngô ca, đừng để mình tức giận vì chuyện này,” Triệu Tam bước tới, đứng cạnh Ngô Thành Đống, giọng điệu đầy ác ý. “Trịnh Nguyệt Kiều, việc Ngô ca thích ngươi là phúc phần của ngươi. Giờ ngươi đã coi thường Ngô ca, thì đừng trách bọn ta tàn nhẫn.”
“Triệu Tam, ngươi đi cùng gã trên con đường tội lỗi này thì không còn đường lui nữa đâu. Chết tới nơi rồi, không biết ngươi có hối hận hay không?” Trịnh Nguyệt Kiều lạnh lùng nói.
Bọn họ đã sắp xếp mọi thứ, nghĩ rằng có thể điều khiển nàng như một con rối. Nhưng nàng không phải kẻ yếu đuối. Dù không phải người thích giết người nhưng nàng cũng không ngại giết kẻ muốn lấy mạng mình.
Nghe vậy, Triệu Tam cười lạnh: “Đến lúc này mà ngươi vẫn còn ngạo mạn à. Ngươi nghĩ rằng chỉ biết vài chiêu võ công là có thể vô địch thiên hạ sao? Đó là vì ngươi chưa gặp phải kẻ thực sự lợi hại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play