Gã ghét nhất là vẻ thản nhiên của Trịnh Đại Tráng, cứ như thể mình tài giỏi lắm, thực tế chỉ là một tên ăn mày, dựa vào phụ nữ để sống thôi mà, lại còn dám tỏ ra tự mãn như thế, gã chưa từng gặp ai vô liêm sỉ hơn tên này.
“Hắc Phong Trại?” Trịnh Đại Tráng giật mình hỏi ngược lại: “Là trại cướp sao? Hoá ra ngươi mới là người cấu kết với bọn cướp, còn dám vu oan cho ta là đạo tặc. Người thật sự đáng bị đua vào tù một lần.”
Ngô Thành Đống cười phá lên, giọng điệu đầy khinh miệt: “Muốn đưa ta vào tù ư? Vậy phải xem bản thân người có sống sót qua đêm nay hay không. Nói miệng chẳng có ích gì, Trịnh Đại Tráng, ngươi muốn sống thì phải có bản lĩnh thực sự.”
“Ngươi đúng là độc ác,” Trịnh Đại Tráng lắc đầu. “Giữa ta và ngươi chỉ có một chút xung đột, vậy mà ngươi lại hợp tác với bọn cướp để giết người, coi mạng người như cỏ rác.”
“Hừ, ngươi nói nghe hay lắm, chỉ là chút xung đột thôi sao? Ngươi dám nói sau khi ngươi lành vết thương, ngươi sẽ bỏ qua cho ta? Nếu ngươi thắng, ngươi sẽ đối xử với ta thế nào? Vì vậy, tại sao ta phải nhân từ với ngươi? Mọi thứ ngươi có bây giờ vốn là của ta, nhưng ngươi lại xen vào, cướp mất Trịnh Nguyệt Kiều.”
Nói đến đây, Ngô Thành Đống đột nhiên cười lớn, giọng nói càng thêm hả hê: “Trịnh Đại Tráng, sau khi người chết, ngươi có biết Trịnh Nguyệt Kiều sẽ ra sao không? Ngươi không tưởng tượng nổi đâu. Ta đã sắp xếp nàng cho mấy hảo hán này. Khi đó, họ muốn chơi thế nào thì chơi thế ấy, còn nàng thì có thể làm được gì? Không phải nàng ta rất kiêu ngạo sao? Không phải nàng ta xem thường ta sao? Vậy hãy để nàng ta nếm trải cảm giác ai cũng có thể làm chồng”
Ngô Thành Đống càng nói càng hả hê, giống như cảnh tượng đáng khinh bỉ mà gã đang miêu tả đang hiển hiện trước mắt. Giọng nói của gã chứa đầy sự điên loạn và khoái trá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT