“Người đã bỏ chạy, chúng ta tìm gã ở đâu được? Thay vì tốn công sức tìm gã, chi bằng tập trung làm những việc quan trọng hơn.”
Nhìn thấy vết thương của Trịnh Ngân Bảo vẫn còn mờ mờ, Trịnh Đại Tráng khuyên nhủ: “Ngân Bảo, đệ chưa luyện võ đến nơi đến chốn, đừng hành động nóng vội nữa, kẻo tự làm mình bị thương.”
Trịnh Nguyệt Kiều cũng lên tiếng: “Lần này nhờ có nhiều người trong làng ngăn cản hai người, nên đệ mới không bị thương nặng. Nếu không, đệ có thể gặp nguy hiểm tới tính mạng luôn đấy.” Ngô Thành Đống là một kẻ tàn ác, không chừng có thể đánh cậu đến tàn phế.
Trịnh Ngân Bảo biết nghe lời khuyên: “Đệ cũng biết mình quá nóng vội, nhưng lúc đó thực sự không kiềm chế được. Tên đó thật vô sỉ, dám giở trò đâm lén sau lưng chúng ta như vậy, gã là ghen tị không muốn chúng ta sống tốt mà... Nhưng đúng là đệ đã quá bốc đồng, lần sau đệ sẽ không dám nữa.”
“Đệ hiểu ra được là tốt rồi, chịu thiệt thì sẽ rút được kinh nghiệm.” Trịnh Nguyệt Kiều nói.
“A tỷ nói đúng lắm.” Trịnh Ngân Bảo ngoan ngoãn đồng ý.
“Đừng làm bộ ngoan ngoãn trước mặt tỷ. Phải luyện tập chăm chỉ, đừng để lần sau lại bị đánh đến bầm dập.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play