Nếu gã có thể hối lộ để đưa người vào nha môn, thì Trịnh Nguyệt Kiều cũng có thể làm tương tự để đưa người ra. Vấn đề chỉ là ai đưa ra nhiều tiền hơn mà thôi. Rõ ràng, số bạc mà gã bỏ ra không bằng số bạc mà Trịnh Nguyệt Kiều đã chi.
“Nha môn thật sự là chỉ biết đến tiền.” Triệu Tam bất mãn lẩm bẩm.
Làm gì thì cũng phải có nguyên tắc chứ, nha môn này làm việc quá tùy tiện, quan lại quá tham lam rồi, nhận lợi cả hai bên nhưng lại chẳng làm được việc gì ra hồn. Bạc đã bỏ ra coi như đổ xuống sông.
“Đừng nói lung tung, nếu bị người khác nghe thấy thì không có lợi cho ngươi đâu.” Ngô Thành Đống cảnh báo.
Mặc dù trong lòng gã cũng nghĩ như vậy, nhưng gã không ngu ngốc đến mức nói ra, nói những lời này chẳng có tác dụng gì mà chỉ rước thêm rắc rối.
Triệu Tam vội vàng bịt miệng lại, không dám nói thêm lời nào chê bai nha môn nữa.
“Bây giờ phải làm sao? Tên Trịnh Đại Tráng đã ra ngoài, hắn lại rất giỏi võ. Đến khi vết thương lành lại, chắc chắn hắn sẽ tìm Ngô ca trả thù. Ngô ca có cần tránh đi một thời gian không? Không cần thiết phải đối đầu trực diện với hắn đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT