Trịnh Tiểu Lục cười nhẹ: “Đại Tráng, không ngờ ngươi lại là kẻ si tình.”
Tất nhiên, chú ta chỉ nói đùa thôi. Đối đầu với quan phủ thì chẳng có lợi gì, ngoan ngoãn chịu vài roi là lựa chọn khôn ngoan nhất. Trịnh Tiểu Lục thầm nghĩ Trịnh Đại Tráng sau này sẽ là người có tiền đồ.
Trịnh Đại Tráng cảm thấy khi được Trịnh Nguyệt Kiều đỡ, có một luồng ấm áp từ từ lan tỏa khắp cơ thể, đặc biệt là ở những chỗ bị thương, cảm giác đau đớn dường như giảm đi đáng kể. Điều này khiến hắn không khỏi ngạc nhiên, quay sang nhìn nàng.
Thấy hẳn nhìn qua, Trịnh Nguyệt Kiều mỉm cười: “Chúng ta sẽ đi ra bến tàu để về nhà. Khi về đến nhà, ta sẽ nấu thuốc và bôi thuốc ngoài da, ngươi sẽ nhanh chóng hồi phục thôi.”
Trịnh Đại Tráng hoàn toàn tin tưởng vào điều này.
Lần trước khi tỉnh lại, vết thương của hắn còn nghiêm trọng hơn bây giờ nhiều, nhưng cũng đã được nàng chữa lành. Giờ đây, với vết thương nhẹ hơn, hẳn không có một chút lo lắng nào.
Hắn khẽ gật đầu, đáp: “Ừm, y thuật của nàng rất cao minh, chỉ trong vài ngày là vết thương của ta sẽ lành thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT