Trịnh Nguyệt Kiều cũng cảm thấy mọi việc sẽ suôn sẻ, nên sau khi nghe Trịnh Tiểu Lục nói những điều tương tự với suy nghĩ của mình, thì nàng cảm thấy yên tâm hơn hẳn. Mặc dù hiện tại nàng và Trịnh Đại Tráng chưa chính thức là vợ chồng, nhưng đã ở cùng nhau thì không thể bỏ mặc hắn. Trước mắt là phải cứu hắn ra, còn những chuyện khác sẽ tính sau.
Chẳng bao lâu sau, Đường chủ bộ quay lại, phía sau là Trịnh Đại Tráng được một lính canh đỡ đi, sắc mặt tái nhợt, bước đi lảo đảo, rõ ràng là đã bị đánh đòn.
Sắc mặt Trịnh Nguyệt Kiều hơi biến đổi: “Đại Tráng, ngươi không sao chứ?”
“Khụ khụ!” Đường chủ bộ ho nhẹ hai tiếng rồi nói: “Người được đưa vào lúc trời tối hôm qua, đã bị đánh hai mươi roi. Chuyện này ta không biết trước, nhưng giờ đã điều tra rõ ràng, Trịnh Đại Tráng không phải là đạo tặc. Các ngươi có thể đưa người về.”
Đây rõ ràng là lời giải thích của Đường chủ bộ. Trịnh Tiểu Lục khẽ kéo tay áo Trịnh Nguyệt Kiều, ám chỉ nàng không nên nổi giận. Nếu khiến Đường chủ bộ phật lòng, cả nhóm sẽ không thể rời khỏi nha môn một cách suôn sẻ.
“Chuyện này không thể trách Đường chủ bộ, người không sao là tốt rồi. Cảm ơn Đường chủ bộ!” Trịnh Tiểu Lục nhận thấy sự bực tức của Trịnh Nguyệt Kiều, liền nhanh chóng lên tiếng trước để tránh nàng nói điều gì không hay.
Trịnh Nguyệt Kiều cúi đầu, không nói gì thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT