Mà khi Trịnh Nguyệt Nga nhìn thấy Trịnh Nguyệt Kiều, thì trong lòng cũng cảm thấy thật trùng hợp, thậm chí còn có chút hoài nghi.
Chẳng lẽ Trịnh Nguyệt Kiều biết Triệu Viễn Sơn cách một hai ngày sẽ vào thành một chuyến, cho nên cố ý chờ ở chỗ này, để ngẫu nhiên gặp mặt.
Vì trong lòng có suy nghĩ như vậy, nên nàng ta cũng lộ ra vẻ mặt cảnh giác, thậm chí còn không muốn đi sâu vào trong, chỉ tìm vị trí ở đầu thuyền ngồi xuống, không muốn dính dáng tới Trịnh Nguyệt Kiều, lại càng không muốn Triệu Viễn Sơn và Trịnh Nguyệt Kiều có tiếp xúc.
Chào hỏi làm cái gì, thường xuyên qua lại thì sẽ thân quen, nàng ta phòng còn không kịp, làm gì có chuyện chủ động.
Chu thẩm cũng là người nhiệt tình, thấy người quen thì đều phải chào hỏi một câu: “Nguyệt Nga cũng vào thành à!”
Có người chủ động chào hỏi, Trịnh Nguyệt Nga cũng không thể làm ngơ, buồn bực đáp: “Dạ vâng.”
Rồi không nói thêm gì nữa.
Chu thẩm thấy dáng vẻ lạnh nhạt của nàng ta thì cũng dập tắt tâm tư buôn chuyện nhà với nàng ta, nhỏ giọng nói với Trịnh Nguyệt Kiều ngồi bên: “Đường tỷ này của ngươi đã tốt hơn trước rồi, nhưng vẫn có tật xem thường người khác.”
Ngoài miệng thì bà ấy nói vậy, chứ trong lòng lại có phần xem thường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT