“Hầy, cái tính ông ấy là vậy đó, Nguyệt Kiều đừng chấp nhặt với ông ấy.” Ông chú kia nói.
Trịnh Nguyệt Kiều xua tay nói: “Không sao ạ, chúng ta đều là họ Trịnh, là người một nhà, sao cháu lại so đo với thúc ấy chứ.”
“Con bé cháu đúng là lớn gan.” Ông thúc dựng thẳng ngón tay cái với nàng, sau đó lại nói: “Trồng như cháu, thật sự được sao?”
“Đương nhiên được rồi, thúc cứ chờ xem nhé, hạt giống của cháu nảy mầm nhanh, tới lúc đó thu hoạch cũng sẽ tốt hơn.”
Nàng nói xong lại cười nói: “Vừa rồi, có một câu Trịnh Hữu Địa nói không sai, cho dù vụ mùa lần này cháu không thu hoạch được, thì cháu cũng không chết đói.”
“Ha ha ha, cháu đúng là đứa có bản lĩnh.”
Ông chú không nói gì nữa, trong lòng lại thầm tính toán, mấy ngày tới phải chú ý ruộng của nhà Trịnh Nguyệt Kiều nhiều hơn, nhìn xem mạ này mọc ra sao. Nếu thật sự thu hoạch được nhiều hoa màu hơn thì ông cũng muốn học tập theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play