Trịnh Hữu Địa thấy ông ấy đồng tình với lời mình nói, thì nở nụ cười đắc ý, nói: “Ngươi đừng có nghe con bé kia nói xằng nói bậy. Ruộng nhà nó chắn chắn bị nó phá cho bung bét luôn rồi. Trịnh Hữu Phúc cũng không biết đường quản con bé gì cả.”
“Nguyệt Kiều à, hay là cháu quay về trồng giống như lúc trước đi, hiện tại vãi hạt giống vẫn còn kịp, không lỡ vụ mùa đâu. Đừng trồng hỏng rồi, thì sẽ ảnh hưởng tới thu hoạch của cả một năm đấy.”
Trịnh Hữu Địa giễu cợt: “Ta nói ngươi đừng có rảnh rỗi quan tâm chuyện nhà người ta, cho dù đất này không thu hoạch được gì thì người ta cũng không chết đói đâu. Chỉ cần vào ngọn núi kia lượn một vòng là có thể kiếm về một hai lượng bạc rồi. Một người tới cơm còn không ăn đủ no như người, quan tâm thay nó làm cái gì.”
“Trịnh Hữu Địa, lời này của ngươi sao lại đầy sự ghen tị thế. Đừng nói là ngươi đang muốn trút giận giùm cho ông anh Trịnh Hữu Điền của mình nhé. Lại nói, chuyện mà anh ngươi làm ra đúng là không thể nói nổi, sao có thể chiếm lợi của người một nhà như vậy chứ.”
Lúc này, ông chú kia đã nhận ra điểm khác thường.
Không phải ông ấy và Trịnh Nguyệt Kiều đang thảo luận chuyện làm ruộng như thế nào mà, tên này tới để gây chuyện à.
“Ruộng này nhà anh ta đang trồng trọt tốt, nó nói thu hồi là thu hồi, làm gì có đạo lý đó. Đó không phải làm ép anh ta vào đường cùng à, ông ấy còn có thể làm gì chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play