Nữ nhân Trịnh Nguyệt Kiều kia quả thực khó đối phó. Nhưng người có bản lĩnh, lại có dũng khí như nàng lại càng làm gã cảm thấy hứng thú.
Trong thôn này có không ít nữ nhân thành thật nghe lời, không khỏi có phần rập khuôn nhàm chán. Nữ nhân như Trịnh Nguyệt Kiều mới càng thú vị, chỉ cần thu phục xong, thì tất cả bản lĩnh của nàng sẽ để cho gã sử dụng.
Thấy gã trầm ngâm không nói chuyện, Triệu Tam Dao thỏi hỏi: “Ngô ca, Trịnh Nguyệt Kiều này hay là thôi đi, đổi nữ nhân khác đi, nhất định không khó nhằn như vậy.”
Hiện tại, gã ta có chút bóng ma với Trịnh Nguyệt Kiều, mỗi lần đụng phải nàng, chưa nói tới chuyện chẳng chiếm được chút lợi ích nào, ngược lại còn chịu không ít khổ.
Lần trước là bị treo trên cây hứng gió cả đêm, sau đó sinh bệnh vài ngày. Lần này là ăn roi, nằm trên giường đã mấy ngày mà vết thương còn chưa khỏi hẳn.
Ngô Thành Đống lắc đầu: “Không đổi, ta vẫn rất coi trọng nàng.”
Không ngờ gã lại chấp nhất như vậy, Triệu Tam không biết nên nói gì cho phải nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play