Nàng cũng không biết nhiều về phương diện này, nhưng có hiểu sơ một chút, có người có thể vì bị thương bên ngoài tạo thành cục máu đông trong não, nên bị mất trí nhớ. Cũng có người gặp phải đả kích cực lớn, khiến tinh thần không chịu nổi, tạo nên việc mất trí nhớ.
Nhìn người này, tay chân đều bị người ta đánh gãy, thương thế nghiêm trọng như vậy, đại phu bình thường đều không trị được, chuyện này đối với bất cứ người nào cũng là một đả kích nặng nề, nên người này hẳn là tình huống thứ hai.
“Chắc là không nhớ thật.” Nàng khẽ thở dài một hơi rồi nói.
Trịnh Ngân Bảo trợn tròn mắt, chỉ vào người đó rồi hỏi: “Hẳn không nhớ gì cả, vậy sau này phải làm sao bây giờ?”
Cậu thử tưởng tượng một chút, nếu bản thân không nhớ rõ chuyện gì, không nhớ cả cha mẹ mình là ai, không nhớ ra a tỷ.…
Cậu lập tức lắc mạnh đầu, tình huống kia thật quá đáng sợ, vẫn không nên tưởng tượng tiếp thì hơn.
Vì thế cậu lập tức có chút đồng tình với người này. Không nhớ rõ bất cứ chuyện gì quả thực có hơi đáng thương đấy, nên vẻ mặt Trịnh Ngân Bảo cũng dịu đi vài phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play