Vết thương bên ngoài thì đã khỏi hẳn rồi, nhưng gân cốt bên trong thì chưa lành, thế cho nên cổ tay cũng không duỗi thẳng được như người thường, mà sẽ thõng xuống khi bị nâng lên.
Vết thương đã để lâu rồi, đại phu bình thường sẽ không thể nào chữa được, cho dù là nàng, thì cũng không thể dùng phương thức thông thường để trị liệu, mà là dùng dị năng xuyên thấu qua tầng da bên ngoài, xâm nhập vào sâu bên trong để điều trị.
“Người này quá đáng thương đi.”
Trịnh Ngân Bảo thì thầm than, sau đó lập tức mở to mắt, giọng nói cũng kèm theo sự kinh ngạc: “Mí mắt hắn động kìa, có phải sắp tỉnh rồi không?”
Sau đó cậu không nói gì nữa, nhìn chằm chằm người nằm trên giường.
Trịnh Nguyệt Kiều cũng nhìn qua, thấy được mí mắt người đang lẳng lặng nằm đó có chút rung động rất nhỏ, sau đó từ từ mở ra.
Một đôi mắt đen nhánh, trong suốt vô cùng tinh khiết, sau khi ngắm nhìn khắp nơi thì tập trung vào Trịnh Nguyệt Kiều, trong ánh mắt lộ ra vẻ mờ mịt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play