Ngô Thành Đống không khỏi đắc ý.
Vừa rồi, cũng là do gã thấy mạng tên ăn xin này không còn dài nên mới nghĩ ra cách này.
Đúng như lời Triệu Tam nói, nữ nhân vốn nhát gan, không chịu nổi hù dọa, cho dù Trịnh Nguyệt Kiều là một người can đảm thì đứng trước một mạng người, nàng có thể không sợt nữa sao?
“Lại đây giúp một tay đi, chúng ta đưa hắn về thôn.”
Triệu Tam vội vàng đi tới, trong mắt hiện lên vẻ ghét bỏ.
Người này thật sự quá thối rồi, không biết đã bao lâu không tắm, nhưng nghĩ tới những lợi ích sau này sẽ nhận được, gã ta cảm thấy, chút thối này chẳng là gì cả.
“Ngô ca, chúng ta không thể ngồi thuyền về thôn phải tránh người nhìn thấy, không thể để ai phát hiện ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT