Mọi người lập tức nói nhao nhao hết cả lên, tất cả đều nói Trịnh Hữu Điền không đúng, bắt nạt người ngoài thì thôi đi, nay lại bắt nạt tới cả người trong nhà. Ông ta có năng lực như vậy thì đi ra ngoài mà thể hiện, bắt nạt một tiểu nha đầu thì gọi gì là bản lĩnh.
Trịnh Nguyệt Kiều mỉm cười nghe mọi người nói, cảm thấy đại đa số người trong thôn vẫn rất nói lý!
Nàng cảm ơn ý tốt của mọi người, sau đó đi về nhà.
Chỉ là chưa đi được bao xa, đã thấy thím Chu lật đật chạy tới, trong tay còn cầm theo cái rổ rau, chắc là muốn ra vườn hái rau về ăn, sao lại chạy ra tận đây thế này.
“Nha đầu Nguyệt Kiều, cháu không sao chứ?”
Bà ấy vừa nhìn thấy nàng thì lập tức lôi kéo, đánh giá nàng từ trên xuống dưới một lượt, thấy nàng không có việc gì, thì mới thở ra một hơi.
“Vừa rồi ta nghe người ta nói, Trịnh Hữu Điền dẫn theo người tới gây chuyện với cháu, cháu không có việc gì là tốt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play