“Cho dù có thể vào núi săn thú, có chút bản lĩnh thì đã sao, cũng chỉ là một nha đầu mà thôi?”
Trịnh Hữu Điền khinh miệt nói: “Nha đầu chính là nha đầu, vẫn không thể nào so với nam nhân được.”
Trịnh Tiểu Lục gật đầu: “Nha đầu quả thực không cách nào so với nam nhân, nhưng mà ngươi nên nhớ, nha đầu kia họ Trịnh đấy, ở trong thôn Thanh Sơn chúng ta, thật đúng là không dễ bị người khác bắt nạt đâu.”
“Nhà mẹ đẻ đã muốn cắt đứt quan hệ với nàng ta, thì còn ai ra mặt cho nràng ta nữa. Cho dù Trịnh Hữu Phúc đã ở riêng, thì cái tên thật thà Trịnh Hữu Phúc đó có thể làm được gì?”
Nói trắng ra là, ông ta biết thừa Trịnh Hữu Phúc là tên vô dụng, nên mới có ý đồ như vậy. Đổi lại là người nào đó lợi hại hơn một chút, thì ông ta đã không dám có ý như vậy.
Trịnh Tiểu Lục cũng cạn lời với ông ta.
Trịnh Hữu Phúc có thành thật hơn nữa thì cũng không thể đứng yên, nhìn nữ nhi ruột của mình bị người khác bắt nạt, còn không lên tiếng. Hơn nữa người thành thật cũng không phải dễ bắt nạt như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play