“Cho dù người khác không nói gì, thì trưởng thôn cũng sẽ đứng ra quản, chuyện này vẫn không được đâu?”
Cho dù nói dễ nghe thế nào, thì đó cũng là cướp đoạt điền sản của người khác, mặt mũi chắc chắn là không còn nữa.
Chỉ là ông ta cũng rất rất muốn mười mẫu đất này, nếu không từng nghĩ tới thì không sao, nhưng một khi đã nảy ra ý định này, thì ông ta không thể nào áp xuống được nữa.
Cái ý nghĩ muốn biến mười mẫu đất kia thành đất của nhà mình như mọc rễ nảy mầm trong đầu ông ta, không thể nào xóa đi được.
Lý thị cũng nghĩ tới, trong thôn còn có trưởng thôn, đó không chỉ là trưởng thôn, mà còn là tộc trưởng họ Trịnh, ngày thường làm việc cũng rất công bằng liêm chính.
Muốn qua mặt ông ấy, quả thực có chút khó.
Bà ta nghĩ ngợi một phen, cuối cùng nói: “Thằng út nhà trưởng thôn có chút không nên thân. Ông nói xem, nếu chúng ta xuất ra năm mẫu đất cho thằng đấy, bảo nó hỗ trợ nói tốt về ông trước mặt trưởng thôn, thì chuyện này liệu có thành hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play