“Ta thấy, nhất định là nó đang mạnh miệng thôi.” Lý thị nói.
Trịnh Nguyệt Kiều như vậy, có ai không hâm mộ ghen tị.
Nhà người ta đều phải vất vả ra đồng làm việc, quanh năm suốt tháng mới có thu hoạch. Nàng thì hay rồi, cái gì cũng không cần làm, lại vẫn có lương thực đưa tới tận nhà, chỉ cần ở trong nhà ngồi chờ ăn là được.
Số mạng tốt như vậy, cho dù là làm quả phụ thì bà ta cũng đồng ý.
Bà ta không nhịn được mà liếc Trịnh Hữu Điền một cái, khổ nỗi lão nam nhân này là đồ vô dụng, không có gia nghiệp lớn như vậy để lại cho bà ta.
“Mặc kệ là nó có phải mạnh miệng hay không, nhưng hiện tại, nó thu hồi đất ruộng rồi, nhà chúng ta không có mười mẫu đất kia thì ăn uống bằng cái gì?” Trịnh Hữu Điền phiền chán nói.
“Đất kia nhà chúng ta đã trồng nhiều năm rồi, nó nói thu là thu được sao!” Lý thị nói một cách ương ngạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play